21 thg 9, 2010

SAD...

Hôm nay buồn!buồn vì em biết một sự thật-sự thật em không muốn tin-nhưng em phải tin!vì đó là sự thật. Thế mà...
Vẫn còn đó chút ảo vọng về tình yêu. Chắc do em mải giấu mình trong căn phòng trống trải, mà không nhận ra bao điều đổi khác giữa không gian vùn vụt thay đổi ngoài kia, chỉ lặng lẽ  mà mong ước những điều viển vông. Dù lý trí hiểu rằng anh đã ra đi và tìm hạnh phúc bên một người khác, vậy mà em vẫn cố giữ một giấc mơ.  Nhưng sau đêm nay, em sẽ bước ra khỏi giấc mơ anh. Em biết rằng đã đến lúc chiếc lá cuối cùng trên cây vừa qua mùa đông lạnh, và những chiếc lá mới sẽ lại căng tràn sức sống khi mùa xuân đang đứng bên thềm…Em đi tìm trong vô vọng để rồi nhận lại chỉ là sự thất vọng âm thầm! Anh không hề biết điều đó... phải không?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét